Lời vừa dứt, thân ảnh Lý Thanh bỗng chốc trở nên hư ảo, đợi đến khi ngưng tụ trở lại, hắn lại nhấc Hỗn Nguyên Vô Song Chùy giơ cao, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai nện xuống.
Ngọn lửa U Minh Lãnh Hỏa trắng như tuyết bám ở phía trên, một chùy này không chỉ đập gãy chiếc sừng độc nhất của tên Giác Ma tộc này, mà vô số U Minh Lãnh Hỏa còn thấm vào trong não hải của hắn!
Trong khoảnh khắc, tên Cổ Ma trước đó còn ngông cuồng tự đại này trực tiếp ngã xuống đất không ngừng lăn lộn, cố gắng giảm bớt sự thiêu đốt thần hồn của U Minh Lãnh Hỏa.
Lý Thanh vẫn giữ vẻ mặt căng thẳng, ánh mắt lạnh lẽo đến cực điểm.